Bài học kinh doanh của người ăn mày trên phố khiến bạn phải 'nghiêng mình bái phục', dân sales ai cũng nên đọc

09/03/2018 16:14
“Ăn mày cũng cần phải có phương pháp khoa học”, “tri thức quyết định tất cả” là lý do tại sao người ăn mày trong câu chuyện dưới đây có được mức thu nhập hơn hẳn những người làm công ăn lương khác.

Tôi xách túi đồ Levi’s vừa mới mua ra khỏi khu trung tâm thương mại, sau đó đứng ở cửa đợi một người bạn. Một tay ăn mày nhìn thấy tôi liền xán lại gần và đứng trước mặt tôi, tiếp theo là một câu chuyện khiến tôi vô cùng thấm thía, nó giống như một bài học sinh động về nghiên cứu thị trường vậy.

"Xin anh… cho tôi ít tiền đi". Trong lúc chả có việc gì, tôi lấy một đồng xu trong túi vứt cho ông ta, đồng thời bắt chuyện.

Không ngờ tay ăn mày này khá hoạt ngôn, ông ta kể: "… Anh biết không, tôi chỉ ăn xin quanh khu Bắc Hoa Cường này thôi? Tôi chỉ liếc mắt một cái là thấy anh, vào đây mua đồ Levi’s thì chắc hẳn là người chịu chi…"

"Ồ? Ông có vẻ hiểu đời phết nhỉ?" Tôi ngạc nhiên nói.

"Thì ăn mày cũng cần phải có phương pháp khoa học chứ". Ông ta nói.

Tôi càng ngạc nhiên hơn nữa, vô cùng thú vị bèn hỏi: "Thế ăn mày cũng cần phương pháp khoa học như thế nào?"

"Đầu tiên, anh thử nhìn tôi xem có khác gì so với những tay ăn mày khác?". Tôi liền nhìn kỹ ông ta, đầu bù tóc rối, quần áo rách nát, tay gầy trơ xương nhưng lại rất sạch sẽ.

"Mọi người thường rất phản cảm với ăn mày nhưng tôi tin chắc rằng anh không hề phản cảm đối với tôi, điều này tôi tự cảm thấy được, và đó cũng là điểm mà tôi khác những tay ăn mày khác". Ông ta nói.

Tôi gật đầu đồng ý, quả thực là không phản cảm tý nào, thế nên tôi mới chủ động bắt chuyện với ông ta chứ.

"Tôi biết phân tích SWOT, ưu thế, bất lợi, cơ hôi và nguy cơ. Đối với những đối thủ cạnh tranh, ưu thế của tôi chính là khiến mọi người cảm thấy không hề phản cảm. Cơ hội và nguy cơ đều là những yếu tố bên ngoài, tùy thuộc vào mật độ dân số và khu vực trọng yếu của Thâm Quyến…"

"Tôi đã tính toán rất cụ thể rằng, hàng ngày người qua lại ở khu vực này lên đến hàng vạn người, người nghèo cũng lắm mà người giàu còn đông hơn. Như vậy, nếu như mỗi ngày tôi xin của mỗi người 1 đồng, thì mỗi tháng tôi sẽ kiếm được 30 vạn. Thế nhưng, không phải ai cũng sẽ cho tôi tiền, hơn nữa một ngày tôi làm sao xin được nhiều người như thế, cho nên tôi cần phải phân tích, đâu là khách hàng mục tiêu và đâu là khách hàng tiềm năng của tôi".

Bài học kinh doanh của người ăn mày trên phố khiến bạn phải nghiêng mình bái phục, dân sales ai cũng nên đọc - Ảnh 1.

Ông ta lấy giọng nói tiếp: "Ở khu vực này, khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% tổng số lượng người qua lại, tỉ lệ xin thành công chiếm khoảng 70%; khách hàng tiềm năng thì chiếm khoảng 20%, tỉ lệ xin thành công chiếm khoảng 50%; còn lại 50% số người, tôi chọn cách bỏ qua, bởi vì tôi không có đủ thời gian để thử vận may với họ".

"Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của mình". Tôi vội hỏi.

"Trước tiên, khách hàng mục tiêu là những thanh niên như anh đây, có thu nhập và chịu chi. Ngoài ra, các đôi tình nhân cũng nằm trong danh sách khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước người bạn khác giới của mình nên sẽ rất hào phóng. Tiếp nữa tôi chọn các cô gái xinh đẹp nhưng đi một mình làm khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo sau nên đa số sẽ cho tiền cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều trong tầm tuổi từ 20 – 30. Còn những người ít tuổi hơn thường kinh tế eo hẹp, hay những người nhiều tuổi hơn thì thường đã có gia đình rồi, tài chính sẽ do vợ nắm giữ, những đối tượng như vậy thì chả mong đợi được gì, họ thậm chí còn muốn xin ngược lại tôi ý chứ".

"Thế mỗi ngày ông xin được khoảng bao nhiêu tiền?". Tôi tiếp tục hỏi.

"Từ thứ hai đến thứ sáu, kiếm được ít hơn, chỉ khoảng trên dưới 200 đồng, còn cuối tuần có lúc lên tới 400-500 đồng".

"Nhiều vậy sao?"

Thấy tôi tỏ vẻ nghi ngờ, ông ta làm phép tính cho tôi xem: " Cũng giống như mọi người, tôi ngày làm việc 8 tiếng, từ 11 giờ sáng tới 7 giờ tối, và cuối tuần tôi vẫn đi làm bình thường. Mỗi lần xin tiền tôi mất khoảng 5 giây, thêm thời gian di chuyển và tìm kiếm mục tiêu thì khoảng 1 phút tôi xin 1 lần và được 1 đồng, như vậy 8 tiếng là 480 đồng, nhân với tỉ lệ thành công 60% [(70%+50%)÷2] thì một ngày tôi kiếm được gần 300 đồng".

"Tôi đặc biệt là không có đeo bám khách chạy dọc con phố, nếu như xin họ mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám riết lấy họ, bởi nếu như họ muốn cho thì họ đã cho rồi, nên dù có bám dai cỡ nào thì tỉ lệ thành công cũng rất là thấp. Vì thế, thay vì lãng phí thời gian có hạn của mình trên những đối tượng khách hàng như này, tôi thà tìm kiếm một mục tiêu khác ".

Lợi hại! Tay ăn mày này đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong, ông ta giống như một vị giám đốc Marketing dày dặn kinh nghiệm vậy.

"Ông nói tiếp đi". Tôi hào hứng nói, xem ra hôm nay tôi học được một bài học hay đây.

"Có người nói, ăn mày là dựa vào vận may để kiếm cơm, tôi thì không cho là như vậy. Tôi lấy ví dụ, đứng trước cửa hàng chuyên bán đồ nữ là một anh chàng đẹp trai và một cô nàng xinh gái, anh sẽ chọn ai để xin?"

Tôi ngẫm nghĩ một hồi rồi bảo tôi không biết.

"Anh nên đến xin tiền anh chàng đẹp trai kia vì đứng bên cạnh anh ta là một cô gái xinh đẹp, lẽ nào anh ta lại không cho anh tiền? Còn nếu anh đến xin cô gái xinh đẹp kia thì có khả năng cô ta sẽ giả vờ sợ sệt anh rồi tránh đi chỗ khác".

"Lại lấy cho anh một ví dụ nữa, đứng ở trước cổng Cocopark có một cô gái trẻ tay xách một túi đồ vừa mua ở siêu thị, có một cặp tình nhân đang đứng ở đó ăn kem, và cũng có một anh thanh niên đóng bộ chỉnh tề, tay cầm túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ cần nhìn mỗi người 3 giây và không ngần ngại bước đến xin tiền cô gái trẻ. Cô gái đó cho hẳn tôi 2 đồng và ngac nhiên vì sao tôi chỉ xin tiền mỗi cô ta. Tôi trả lời cô ta rằng, đôi tình nhân kia đang ăn kem nên không tiện rút tiền; còn anh đóng bộ chỉnh tề kia chưa chắc có tiền lẻ, còn cô vừa mua đồ trong siêu thị đi ra thì chắc chắn trên người sẽ có tiền lẻ".

Cũng có lý, tôi càng nghe càng thấy thú vị.

Bài học kinh doanh của người ăn mày trên phố khiến bạn phải nghiêng mình bái phục, dân sales ai cũng nên đọc - Ảnh 2.

"Thế nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả". Tôi từng được nghe mấy chục vị CEO phát biểu câu này, nhưng đây là lần đầu tiên tôi được nghe nó từ một tay ăn mày.

"Ăn mày cũng phải có chiến lược, chứ nếu ngày ngày chỉ biết ngồi trên cầu đi bộ thì làm sao mà xin được tiền? Người đi qua cầu đi bộ ai cũng vội vội vàng vàng chứ có ai ra đấy chơi bao giờ, leo lên leo xuống chỉ tổ mệt người. Cần trang bị tri thức cho bản thân, học tập có thể khiến người ta trở nên thông minh hơn, và người thông minh sẽ không ngừng học hỏi kiến thức mới để trở thành nhân tài. Thế kỷ 21 này người ta cần nhất là gì? Đó chính là nhân tài."

"Có lần, một người cho tôi 50 đồng chỉ để tôi giúp anh ta đứng dưới lầu gào 100 lần câu: "An Hồng, anh nhớ em". Tôi tự tính nhẩm, gào một câu mất 5 giây, tương đương với thời gian tôi một lần đi ăn xin nhưng thù lao lại được có 0,5 đồng nên tôi đã từ chối anh ta."

" Ở Thâm Quyến này, mỗi tháng một người ăn mày thông thường có thể kiếm được từ 800 đến 1000 đồng, ai may mắn hơn thì sẽ kiếm được khoảng hơn 2000 đồng. Cả thành phố này có khoảng 100.000 tay ăn mày nhưng chỉ có khoảng 10 tay ăn mày mỗi tháng kiếm được trên 10.000 đồng, và tôi là một trong số những tay ăn mày đó, hơn nữa lại khá ổn định, hầu như không có biến động nhiều."

Quá giỏi, tôi càng nghe càng cảm thấy bái phục tay ăn mày này.

"Tôi thường nói tôi là một tên ăn mày vui vẻ. Các tên ăn mày khác nói tôi vui vẻ là vì tôi có nhiều tiền, nhưng tôi trả lời họ rằng, họ sai rồi, tôi vui vẻ là vì tôi có tâm trạng tích cực nên tôi kiếm được nhiều tiền."

Nói hay lắm!

"Ăn mày là nghề của tôi, nên cần phải hiểu được niềm vui do công việc của mình đem lại. Những lúc trời mưa vắng người qua lại, những tay ăn mày khác đều kêu ca phàn nàn hoặc ngủ, tôi cho rằng đừng nên như thế, những lúc như vậy hãy tranh thủ cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về dẫn vợ con đi dạo ngắm trời đêm, cả gia đình vui vẻ hạnh phúc, đi đường đôi lúc gặp đồng nghiệp, tôi cũng vứt cho họ một đồng rồi nhìn họ vui vẻ cảm ơn rồi rời đi, phảng phất như nhìn thấy mình trong đó."

"Ông cũng có vợ con à?". Tôi bất chợt thốt lên khiến người đi đường cũng ngoảnh đầu lại nhìn.

"Vợ tôi ở nhà làm nội trợ, con tôi đang đi học tiểu học. Tôi mua trả góp một căn hộ ở khu Phúc Điền, thời hạn 10 năm, vẫn còn 6 năm nữa mới trả hết nợ. Vì thế, tôi phải nỗ lực kiếm tiền để con tôi lớn lên còn học đại học ngành Quản trị kinh doanh, sau đó nó còn kế nghiệp của tôi, và có khi nó còn có thể trở thành một tên ăn mày xuất sắc hơn cả bố nó nữa ý chứ."

"5 năm trước tôi làm hoạch định chiến lược thị trường cho một công ty phần cứng máy tính ở khu Trung Hoa, sau 2 năm tôi được thăng chức làm quản lý bán hàng, lương tháng 5000 đồng. Vào thời điểm đó, tôi mua thế chấp một chiếc máy tính IBM hơn 10.000 đồng, mỗi tháng phải trả 2000 đồng, cuộc sống dở sống dở chết. Sau đó, tôi nghĩ cứ thế này thì mãi mãi mình không khá lên được, nên tôi đã từ chức và đi ăn xin, và bây giờ tôi hài lòng khi trở thành một tên ăn mày "chất lượng cao"."

Nghe xong, tôi phấn khích hỏi: " Ông ơi, ông có nhận tôi làm đệ tử không?"

Đúng là nhân tài không nhất định phải ở chốn văn phòng. Nếu như bạn là nhân tài thì bất kể bạn ở trong hoàn cảnh nào, ở cương vị nào cũng đều có thể thông qua sự nỗ lực của bản thân mà trở thành chuyên gia. Vì thế, các bạn trẻ, đừng có phàn nàn về môi trường làm việc không tốt, vị trí công việc không cao hay thu nhập quá thấp, mà hãy tìm phương pháp để thay đổi chúng.


Tin mới

"Gà đẻ trứng vàng" của VinFast đến tay khách Indonesia, hãng xe Việt chạy nước rút bàn giao 80.000 chiếc
48 phút trước
Mở rộng và thu hút tại nhiều thị trường cùng với kỷ lục về doanh số trong các tháng cho thấy VinFast đang bứt tốc cho mục tiêu 80.000 xe bàn giao cho khách hàng đến cuối năm nay.
Phụ phẩm tôm lâu nay toàn bỏ đi hóa ra giá trị cả tỷ USD
8 phút trước
Với sản lượng hàng trăm nghìn tấn mỗi năm, phụ phẩm tôm đem chế biến sâu sẽ cho ra những sản phẩm có giá trị cao gấp nhiều lần, mang về cả tỷ USD mỗi năm. Tuy nhiên, thực tế hiện giá trị phụ phẩm tôm mang lại còn quá khiêm tốn, hiện 70% chỉ dành cho chăn nuôi.
Chủ xe Defender lái 7.000km xuyên Việt Nam - Thái Lan: ‘Chạy địa hình sướng, có đoạn vượt 4.000 khúc cua, vẫn còn điểm bất tiện’
27 phút trước
Anh Nguyễn Hoàng Anh - Chủ nhân chiếc Porsche 911 Dakar đầu tiên Việt Nam, vừa hoàn thành chuyến đi từ Việt Nam qua Lào rồi Thái Lan bằng chiếc Defender.
Hiện tượng lạ thường về xuất khẩu cà phê Việt Nam
15 phút trước
Hiện tượng khác thường là giá cà phê tăng cao nhưng sản lượng xuất khẩu giảm mạnh so với cùng kỳ năm ngoái, nguyên nhân vì sao?
Đại biểu Quốc hội đề xuất lùi thời gian đánh thuế tiêu thụ đặc biệt với bia
2 giờ trước
Theo Đại biểu Quốc hội, doanh nghiệp phải có thời gian nhất định để cơ cấu lại sản phẩm, nếu áp dụng thuế tiêu thụ đặc biệt với bia ngay từ 2026 thì không hợp lý.

Tin cùng chuyên mục

Nóng: Novaland đạt thỏa thuận gia hạn 2 lô trái phiếu đầu tiên
24/03/2023 12:39
Lần đầu tiên, Novaland đạt thỏa thuận với trái chủ trong việc gia hạn thời gian đáo hạn với 2 lô trái phiếu có tổng giá trị 1.750 tỷ đồng.
Startup xe đạp trợ lực Wiibike của nữ CEO xinh đẹp từng được Shark Phú "săn đón" hiện kinh doanh ra sao?
24/03/2023 10:47
Sau 1 năm lên sóng Shark Tank mùa 4, Startup Wiibike của nữ CEO xinh đẹp Thu Hằng đã tăng doanh thu hơn 6 lần. Công ty này cũng mở nhượng quyền mô hình cà phê xe đạp.
Cơn đau đầu của Starbucks: Khách hàng chỉ 'tự thưởng' ly cà phê giá 100.000 đồng 1 lần/tuần, chịu thua trước những chuỗi bán giá 17.000 đồng/ly
24/03/2023 09:39
Starbucks đang ở trong cuộc chiến giá khốc liệt khi cà phê của họ được liệt vào dạng "bán xa xỉ".
Con đường nào đưa Toshiba từ biểu tượng về thiết bị điện tử, năng lượng hạt nhân... đến bán mình, hủy niêm yết?
24/03/2023 09:02
Không chỉ tại Việt Nam mà ở nhiều nơi trên toàn thế giới, cái tên Toshiba là sự đảm bảo cho chất lượng của những sản phẩm điện máy. Với lịch sử gần 150 năm tuổi, Toshiba đã gây dựng được thương hiệu của mình ở khắp nơi.