Vừa đặt chân đến Bình Nhưỡng trên chuyến bay của hãng hàng không Air Koryo từ Bắc Kinh, du khách sẽ được yêu cầu điền vào bản kê khai liệt kê mọi thứ bạn mang theo, từ quyển sách cho đến bất cứ vật dụng nào mà bạn sở hữu. Những bức ảnh trong điện thoại của bạn cũng sẽ được kiểm soát chặt chẽ. Một khi đã bước vào biên giới của Triều Tiên, sẽ không có bất cứ một dịch vụ Internet hay điện thoại nào, và bạn chỉ có thể thực hiện cuộc gọi thông qua đường dây của khách sạn.
Đến thăm Bình Nhưỡng, người ta có thể nhìn thấy những con đường rộng rãi, bằng phẳng với bốn làn đường ở mỗi chiều, xe điện và những chiếc Lexus, cũng như một loạt xe taxi với mức giá 1 USD cho mỗi 2km. Mỗi sáng, những nhóm nhạc công bao gồm toàn những người nội trợ trong đồng phục màu xanh olive sẽ đánh trống phất cờ để cổ vũ cho những người công nhân trên đường đến nhà máy; và mỗi tối, đám trẻ con quàng khăn đỏ sẽ đi dọc các tuyến phố và hát ca vang lừng để đón chào bố mẹ chúng đi làm về.
Đó là vẻ bề ngoài của Triền Tiên, bộ mặt mà những người khách tới đất nước này thường thấy.
Trong những năm 1990, bị ảnh hưởng bởi lũ lụt và nạn đói, Triều Tiên rơi vào tình trạng thiếu hụt lương thực. Triều Tiên gọi sự kiện này là "Tháng Ba gian khó". Nhưng giờ đây mọi thứ đã tốt hơn, khi mỗi công dân được cấp 300g gạo cho mỗi bữa ăn, rau tươi và cá mỗi hai tuần. Nếu vượt quá số này người dân sẽ phải mua thêm.
Triều Tiên sử dụng đồng won Triều Tiên (KPW). Với 1 USD, bạn có thể đổi được 8.000 won Triều Tiên (KPW) tại các điểm đổi tiền của nhà nước. Nhưng dường như để tạo cho đồng tiền này sức mạnh giả tạo, Bình Nhưỡng "khăng khăng" tỷ giá hối đoái chính thức là 900 KPW đổi 1 USD.
Thu nhập trung bình của người dân triều Tiên là 119 USD/tháng. Các quan chức luôn nói rằng con số khiêm tốn này được bù đắp lại bằng chính sách nhà ở, giáo dục và chăm sóc y tế miễn phí mà chính phủ cung cấp. Thế nhưng, chẳng hạn như tại Nhà máy sản xuất cặp sách Bình Nhưỡng, người công nhân chỉ nhận được khoảng 100.000 KPW/tháng, tức khoảng 12,5 USD hay tương đương với 3-4 chiếc cặp sách (được bán lẻ với giá 26.000 – 34.000 KPW).
Giáo sư Kim Sang Hak từ Viện nghiên cứu kinh tế Bình Nhưỡng cũng thừa nhận những thách thức đang "chặn đầu" đất nước 25 triệu dân này. GDP của Triều Tiên chỉ đạt 28,5 tỷ USD, chưa đến 1/3 tài sản ròng của tỷ phú Bill Gates và 1/10 GDP của Singapore. Vị chuyên gia này cho biết các lệnh trừng phạt nhằm cô lập Triều Tiên về mặt kinh tế của Liên hợp quốc đã gây khó khăn cho Bình Nhưỡng trong việc cung cấp các dịch vụ nhà ở, giáo dục và chăm sóc y tế miễn phí cho người dân.
Một người dân Triều Tiên bình thường sẽ bắt đầu cuộc sống của mình trong một căn nhà rộng 30-40 m2 và có thể được cấp một căn nhà khác rộng 100 m2 với 4 phòng ngủ sau 30 năm có lẻ đóng góp cho xã hội. Các hộ gia đình được cấp hạn mức điện mà họ có thể tiêu thụ mỗi tháng, nếu dùng quá hạn mức này họ sẽ phải trả tiền. Giáo sư Kim Sang Hak được cấp hạn mức 450 kilowatt giờ (kwh)/tháng, gấp hơn ba lần so với hạn mức trung bình, trong khi một hộ gia đình điển hình ở Singapore tiêu thụ hết 468 kwh/tháng.
Tại Bảo tàng Chiến tranh ở Bình Nhưỡng, người ta có thể chứng kiến câu chuyện về cuộc chiến tranh Triều Tiên từ năm 1950-1953, với những cảnh chiến đấu trên chiến trường được tái hiện lại trên màn hình cong dài 132m và cao 15m, sống động đến nỗi tiếng súng đạn có thể làm bạn giật mình.