- Tiền ít, tôi đành chấp nhận mua căn nhà giá rẻ, xa trung tâm. Chẳng ngờ, từ những quyết định chóng vánh ấy, vợ chồng tôi đổi đời.
Tôi có đọc trên quý báo một bài viết về cặp vợ chồng trẻ mua vàng cất két phải nhận kết chát đắng vì thua lỗ, mất nhà.
Tôi cũng từng mua vàng, đầu tư vàng nhưng suy nghĩ theo chiều hướng tích cực hơn. Đến giờ phút này, vợ chồng tôi chưa bao giờ cảm thấy ân hận vì quyết định đó của mình.
7 năm trước, vợ chồng tôi mới kết hôn, kinh tế khó khăn, phải thuê nhà trọ ở. Gia đình hai bên thương, gom góp vay mượn cho được chút tiền mua nhà.
Tuy nhiên, vì số tiền quá ít, không đủ để mua nhà nội thành, nên sau cả tháng trời lặn lội và nhờ bạn bè tìm hỏi giúp, chúng tôi cũng mua được một miếng đất hơn 35m2 đã có nhà cấp 4, ở huyện Gia Lâm và ở sâu trong ngõ.
Đấy là nhờ chủ cũ còn muốn bán gấp nên chúng tôi mới mua được với giá 700 triệu đồng. Mọi thủ tục chỉ diễn ra trong vòng 2 ngày. Thế là chúng tôi đã có nhà của mình để ở, không phải đi thuê trọ nữa. Vợ chồng tôi xác định, số tiền bố mẹ hai bên cho mượn, chúng tôi sẽ gom góp để trả dần trong nhiều năm.
Tuy nhiên, khoảng thời gian vợ chồng con cái ở trong ngôi nhà mới thật không hề tràn ngập tiếng cười và hạnh phúc ríu rít như chúng tôi vẫn mường tượng. Mỗi ngày, chúng tôi phải vượt chặng đường xa vời vợi để tới chỗ làm. Tôi làm quận Đống Đa, cơ quan vợ ở tận Thanh Xuân, đường đi đi về về của mỗi đứa không dưới 35km. Nhiều tối về tới nhà, khi vợ chồng ngồi xuống mâm cơm thì có khi hàng xóm đã tắt đèn đi ngủ.
Bạn bè, người quen cũng chẳng mấy người tới nhà chúng tôi chơi vì ngại đi xa. Thỉnh thoảng cuối tuần có rủ được ai tới, chúng tôi cũng phải ra tận nơi để đón vào.
Ấy là chưa kể đến chuyện cho con đi học cũng nan giải khi chỉ có duy nhất một ngôi trường làng gần đó, mà mới 5 giờ chiều thì nhà nhà đã tấp nập đón trẻ, trong khi chúng tôi sớm nhất 7 giờ tối mới lết được tới nhà. Rồi cảnh tắc đường, ngập nước… Khi đó, vợ chồng tôi nhìn cảnh sống nheo nhóc này mà cảm thấy chán nản, ân hận vì quyết định mua nhà của mình.
Ảnh minh họa |
Thế rồi, chẳng hiểu từ đâu, rộ lên tin tức địa phương mở đường, nhà tôi từ trong ngõ có khả năng sẽ ra mặt đường. Nhiều ‘cò’ đất tìm đến gạ tôi bán nhà.
Thấy có người trả giá cao hơn nhiều lần số tiền chúng tôi đã mua căn nhà này, chớp thời cơ, chúng tôi chẳng mảy may suy nghĩ mà đồng ý bán ngay lập tức.
Có tiền bán nhà trong tay, vợ chồng tôi không vội vàng mua căn nhà khác mà đi ở trọ để dốc toàn bộ tiền đầu tư. Thời điểm năm 2015, thấy vàng trong nước rớt giá mạnh chỉ còn 32 triệu đồng/lượng, tôi bàn với vợ đánh quả liều mua vàng. Với hơn 1 tỷ đồng tiền bán nhà, chúng tôi mua được khoảng 37 lượng vàng và chờ thời cơ vàng tăng giá thì bán ra kiếm lời.
Rồi hàng năm, ngoài số vàng tích trữ kia, chúng tôi đều dành ra một số tiền nhất định để mua thêm vàng. Đến khoảng tháng 2 năm 2017, số vàng đã lên đến gần 50 lượng. Lúc này, thấy vàng đang tăng giá mạnh lên 37 – 38 triệu đồng/ lượng, chúng tôi quyết liều bán ra và thu về số tiền gần 2 tỷ đồng.
Cũng từ khi có lãi, tôi nảy ra ý tưởng làm giàu bằng vàng. Mua vàng khi vàng giảm, chờ ngày vàng tăng rồi bán. Cứ thế, trong vòng 2 năm, tôi kiếm được số tiền hàng trăm triệu đồng từ công việc mua đi - bán lại này. Cuối năm 2019, chúng tôi vừa trả hết số nợ cũ vay bố mẹ ban đầu, vừa mua được một căn chung cư cao cấp ở khu vực Hà Đông. Ngoài số tiền mua nhà, chúng tôi còn tiết kiệm được hơn 300 triệu đồng. Số tiền này vợ chồng tôi đang gửi tiết kiệm ở ngân hàng để sắp tới mua thêm xe ô tô để di chuyển cho đỡ vất vả.
Người ta hay đùa vợ chồng tôi là “tay không bắt giặc” mà ở nhà sang, chuẩn bị đi xế hộp. Nhưng tôi lại nghĩ rằng thành công đó của vợ chồng tôi ngoài việc đến từ yếu tố may mắn thì còn nhờ vào sự liều lĩnh và biết tận dụng thời cơ để đầu tư. Tôi nghĩ, không phải ai cũng có thể làm giàu bằng vàng, và không phải ai cũng khổ vì vàng.
Trần Cường (Hà Nam)